Bác bỏ luận điệu phủ nhận lý luận giai cấp và đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin
Vì vậy, việc nhận diện, kiên quyết đấu
tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch, bảo vệ, giữ vững bản chất khoa
học, cách mạng lý luận giai cấp và đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin
trong tình hình hiện nay có ý nghĩa cấp thiết.
Một “mũi nhọn” chống phá Chủ nghĩa
Mác-Lênin
Ngay sau khi ra đời, Chủ nghĩa
Mác-Lênin, trong đó có lý luận giai cấp và đấu tranh giai cấp đã vấp phải sự
xuyên tạc, chống phá quyết liệt của các thế lực thù địch, phản động. Hiện nay,
lợi dụng những biến động, phức tạp của tình hình thế giới, thực hiện chiến lược
“diễn biến hòa bình”, các thế lực thù địch, phản động lại càng ra sức chống phá
lý luận giai cấp và đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin quyết liệt hơn.
Trong “dàn hợp xướng” đó, một số học giả
tư sản do không hiểu đúng hoặc cố tình không hiểu bản chất lý luận giai cấp và
đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin, nên họ cho rằng: Ngay từ khi lý luận
giai cấp và đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin ra đời đã là sai lầm và
hiện nay càng lỗi thời, không phù hợp; việc khẳng định đấu tranh giai cấp là một
trong những động lực trực tiếp của sự phát triển lịch sử, là tuyệt đối hóa vai
trò của đấu tranh giai cấp, của bạo lực cách mạng là “chia rẽ, cực đoan”, kích
động chiến tranh, cổ vũ cho bạo lực trong xã hội (!).
Lợi dụng sự khủng hoảng, sụp đổ mô hình
chủ nghĩa xã hội ở Đông Âu và Liên Xô những năm cuối thập kỷ 80, đầu thập kỷ 90
của thế kỷ 20, các thế lực thù địch, phản động và cơ hội xét lại càng được dịp
tung hô: Đây là một tất yếu lịch sử vì nó bắt nguồn từ sự lạc hậu, lỗi thời của
bản thân Chủ nghĩa Mác-Lênin, trong đó có lý luận về giai cấp và đấu tranh giai
cấp (!).
Lợi dụng sự phát triển như vũ bão của cuộc
cách mạng khoa học công nghệ hiện đại và sự điều chỉnh thích nghi của chủ nghĩa
tư bản, họ rêu rao rằng: Ngày nay chủ nghĩa tư bản đã thay đổi về chất, đã trở
thành “chủ nghĩa tư bản nhân dân”, nhà nước tư bản đã là “nhà nước phúc lợi
chung”, không còn dựa trên sự bóc lột lao động làm thuê; công nhân ở các nước
tư bản không còn bị bóc lột và địa vị của người công nhân đã có sự thay đổi căn
bản, ở nhiều nhà máy, công ty, công nhân đã có cổ phần, cổ phiếu, họ không còn
là giai cấp vô sản nữa.
Do đó, mâu thuẫn giữa giai cấp công nhân
với giai cấp tư sản cũng không còn mang tính chất đối kháng như trước đây (!).
Công nhân sản xuất linh kiện điện tử. Ảnh
minh họa: TTXVN
Còn ở Việt Nam, họ cho rằng: Trong xã hội
Việt Nam kết cấu giai cấp có tính đặc thù nên khác với các quốc gia, dân tộc
khác, vì vậy việc vận dụng quan điểm giai cấp và đấu tranh giai cấp của Chủ
nghĩa Mác-Lênin vào Việt Nam là không phù hợp; giai cấp công nhân Việt Nam đã
hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình trong thời kỳ cách mạng giải phóng dân tộc;
ngày nay, trong điều kiện hòa bình, hội nhập, thời kỳ của các cuộc cách mạng
khoa học công nghệ, của kinh tế tri thức, của “văn minh trí tuệ”, nên chỉ có những
nhà khoa học, trí thức mới làm chủ được xã hội, lực lượng tiền phong, có vai
trò lãnh đạo cách mạng Việt Nam đưa đất nước phát triển văn minh, hiện đại (!).
Nhận thức đúng về lý luận giai cấp và đấu
tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin
Thực ra, lý luận giai cấp và đấu tranh
giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin chỉ là sự tiếp nối lý luận giai cấp và đấu
tranh giai cấp trong lịch sử tư tưởng triết học của nhân loại. Thời cổ đại,
trong các học thuyết về chính trị xã hội của các nhà tư tưởng như: Heraclitus,
Democritos, Sokrates, Platon đều thừa nhận trong xã hội có sự phân chia giai cấp,
tầng lớp đối lập nhau và thường xuyên đấu tranh với nhau.
Điển hình trong quan niệm về nhà nước lý
tưởng của Platon gồm có các tầng lớp người như: Các nhà thông thái, nhà triết học
ở địa vị cao nhất; các chiến binh ở địa vị thấp hơn, thứ nữa là những người
nông dân và thợ thủ công có nhiệm vụ lao động sản xuất... Sau Platon là
Aristoteles, trong tác phẩm “Chính trị và chính thể Aten”, ông cũng đã thừa nhận
trong xã hội có người thống trị và người bị trị.
Khi chủ nghĩa tư bản hình thành, cuộc đấu
tranh giữa các giai cấp trong xã hội diễn ra gay gắt, đó là cuộc đấu tranh giữa
giai cấp tư sản và giai cấp địa chủ quý tộc phong kiến, vì vậy quan niệm về
giai cấp và đấu tranh giai cấp trở nên rõ ràng hơn.
Phát hiện ra vấn đề giai cấp và đấu
tranh giai cấp thời kỳ này thuộc về các học giả: G.Phrangxoa Ghido (1778-1874),
Oguytxtanh Chiery (1785-1856) và Phrangxoa Minhe (1796-1884). Các ông cho rằng,
những thay đổi quan hệ sở hữu về tài sản, chủ yếu là quan hệ sở hữu về ruộng đất
đã đưa tới sự thay đổi về quan hệ giai cấp và sự thay đổi chế độ chính trị.
Kế thừa những tư tưởng giai cấp và đấu
tranh giai cấp trong lịch sử nhân loại, đáp ứng đòi hỏi của thực tiễn cách mạng,
C.Mác, Ph.Ăngghen đã đưa ra lý luận khoa học và cách mạng về giai cấp và đấu
tranh giai cấp.
Tiếp đó, V.I.Lênin đã kế thừa, bổ sung,
phát triển toàn diện lý luận giai cấp và đấu tranh giai cấp của C.Mác đáp ứng với
sự đòi hỏi khách quan của lịch sử. Như vậy, lý luận giai cấp và đấu tranh giai
cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin không phải là sự tư biện, chủ quan của các nhà kinh
điển mác-xít, mà chỉ là sự tiếp nối tư tưởng giai cấp và đấu tranh giai cấp
trong lịch sử tư tưởng triết học của nhân loại
Lý luận giai cấp và đấu
tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin thể hiện đầy đủ bản chất khoa học, cách
mạng của mình, không chỉ ở sự kế thừa những tinh hoa của các nhà tư tưởng triết
học trong lịch sử khi bàn về giai cấp và đấu tranh giai cấp, mà còn được thể hiện
ở phương pháp tiếp cận và những nội dung hoàn bị về lý luận giai cấp và đấu
tranh giai cấp.
Ở phương
pháp tiếp cận, các nhà kinh điển đã chỉ ra phương pháp luận khoa học đúng đắn,
làm cơ sở cho xem xét giai cấp và đấu tranh giai cấp, đó là gắn giai cấp và đấu
tranh giai cấp với phương thức sản xuất nhất định trong lịch sử. Điều đó khác
hẳn với phương pháp tiếp cận duy tâm, siêu hình về giai cấp và đấu tranh giai
cấp của các nhà tư tưởng triết học trong lịch sử.
Lý luận về giai
cấp, đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin từ khi ra đời đến nay luôn là
cơ sở khoa học cho việc phân tích sự vận động và phát triển của lịch sử xã hội
loài người trong xã hội có giai cấp. Đó là cơ sở khoa học để các chính đảng
cộng sản vạch ra đường lối chiến lược, sách lược đúng đắn của mình, đáp ứng yêu
cầu phát triển của từng quốc gia, dân tộc trong từng giai đoạn lịch sử nhất
định.
Thực tiễn
phong trào cộng sản và công nhân quốc tế cho thấy, chính đảng cộng sản nào
trung thành, kiên định và vận dụng đúng đắn, sáng tạo Chủ nghĩa Mác-Lênin nói
chung, lý luận về giai cấp, đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin nói
riêng thì cách mạng thành công, phát triển. Mặt khác, thực tiễn cũng cho thấy,
trong quá trình lãnh đạo cách mạng, chính đảng cộng sản nào nhận thức và vận
dụng không đúng lý luận về giai cấp, đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin
thì đều gây thiệt hại cho sự nghiệp cách mạng, thậm chí bị đổ vỡ mất chế độ xã
hội.
Trung thành, vận dụng sáng tạo quan điểm mác-xít về lý
luận giai cấp và đấu tranh giai cấp
Việc đấu tranh,
bảo vệ, giữ vững bản chất khoa học, cách mạng lý luận giai cấp và đấu tranh
giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin hiện nay là một trong những vấn đề có ý nghĩa
sống còn đối với việc bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Vấn đề có ý
nghĩa quan trọng hàng đầu là chúng ta cần làm tốt công tác tuyên truyền, giáo dục
đội ngũ cán bộ, đảng viên của Đảng nhận thức đúng đắn vị trí, vai trò, tầm quan
trọng về những vấn đề giá trị cốt lõi lý luận giai cấp, đấu tranh giai cấp của
Chủ nghĩa Mác-Lênin. Tạo ra sự đồng thuận, thống nhất trong toàn Đảng và toàn
xã hội về những vấn đề có tính nguyên tắc, đó là: Kiên định, trung thành, vận
dụng sáng tạo lý luận của Chủ nghĩa Mác-Lênin về giai cấp, đấu tranh giai cấp.
Cần hiểu rằng,
trung thành không có nghĩa là khư khư nắm giữ những câu chữ của C.Mác,
Ph.Ăngghen và V.I.Lênin về giai cấp, đấu tranh giai cấp mà phải nắm vững bản
chất khoa học, cách mạng của nó, phải vận dụng và phát triển sáng tạo phù hợp
với hoàn cảnh của từng quốc gia, dân tộc.
Trong việc bảo
vệ và phát triển đòi hỏi người cộng sản phải nỗ lực vượt qua bằng bản lĩnh
chính trị, bằng năng lực tư duy lý luận sáng tạo, bằng việc tăng cường tổng kết
thực tiễn, nghiên cứu lý luận, khắc phục bệnh giáo điều, bảo thủ cũng như chủ
nghĩa cơ hội, xét lại lẫn phương pháp tư duy siêu hình, cực đoan.
Qua đó khẳng
định rõ những luận điểm nào về giai cấp và đấu tranh giai cấp có giá trị bền
vững; những luận điểm nào trước kia đúng nhưng do điều kiện lịch sử đã thay đổi
nên không còn phù hợp và cần bổ sung, phát triển cho phù hợp với tình hình mới;
những luận điểm nào mà chúng ta hiểu sai do không nghiên cứu đến nơi đến chốn
thì hiện nay cần nghiên cứu để hiểu cho đúng; đồng thời phát triển những luận
điểm mới về giai cấp và đấu tranh giai cấp mà các nhà kinh điển trước đây chưa
đề cập đến.
Đấu tranh, bảo
vệ nền tảng tư tưởng của Đảng nói chung, lý luận giai cấp và đấu tranh giai cấp
của Chủ nghĩa Mác-Lênin nói riêng là trách nhiệm của mỗi cán bộ, đảng viên và
của cả hệ thống chính trị, trong đó cán bộ, chiến sĩ lực lượng vũ trang là lực
lượng quan trọng.
Vì vậy, mỗi cán
bộ, chiến sĩ lực lượng vũ trang cần có nhận thức đúng về chức trách, nhiệm vụ
của mình; đề cao tinh thần trách nhiệm, tích cực học tập, nghiên cứu lý luận
giai cấp và đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin. Đặc biệt, các học viện,
nhà trường, viện nghiên cứu trong Quân đội cần tiếp tục nâng cao chất lượng
giảng dạy, nghiên cứu, tổng kết thực tiễn lý luận giai cấp và đấu tranh giai
cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin gắn với lý luận quân sự, quốc phòng, an ninh nhân
dân; biên soạn tài liệu định hướng đấu tranh phản bác quan điểm thù địch, phản
động và cơ hội chính trị, góp phần hoạch định đường lối bảo vệ Tổ quốc của Đảng
trong tình hình mới.
Lý luận giai cấp
và đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin là một trong những nội dung lý
luận trọng yếu, rường cột của Đảng. Vì vậy, các thế lực thù địch, phản động và
cơ hội chính trị không từ bỏ mọi thủ đoạn tấn công, chống phá, xuyên tạc, phủ
nhận lý luận giai cấp và đấu tranh giai cấp của Chủ nghĩa Mác-Lênin. Do đó,
kiên quyết đấu tranh, bảo vệ, giữ vững lý luận giai cấp và đấu tranh giai cấp
của Chủ nghĩa Mác-Lênin là vấn đề có ý nghĩa sống còn đối với Đảng và sự tồn
vong của chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam hiện nay.